ผลลัพธ์ (
เวียดนาม) 1:
[สำเนา]คัดลอก!
Trong một thời gian dài tới. Thiên Chúa treo Saigon Vua của Vương Quốc trong ngày trung * là một cậu bé vô vọng người chăm sóc cho một tên tiam. Đứa trẻ này lớn lên như là một người đàn ông trẻ rằng không có phương tiện truyền thông đạo Đức và toàn vẹn là rất quan trọng. Của Thiên Chúa hùng vĩ ngarak ông treo và đặt ông như một nhà quý tộc người hoàn toàn. Tìm kiếm một người phụ nữ tốt để lập gia đình. Cuối cùng, trở thành một tiam giàu nhất trong nước. Tự hào của bao la của tiam là. Ông đã sử dụng để nói với vợ của mình, và những người đến để tìm hiểu rằng những gì họ có là đồng bằng bây giờ xuất phát từ khả năng của mình. Không bao giờ dựa vào bất cứ ai khác để giúp yêu cầu. Hùng vĩ ngotrong treo khi Thiên Chúa biết, nó là rất nhàm chán và hối tiếc tiam nhận được tức giận đã quên. Tình yêu và giúp đỡ của thời gian của mình, ông cũng là một trẻ mồ côi. Ông bị trục xuất tới tịch thu tài sản tất cả ông và vợ của hòn đảo khô cằn kandan. Bằng cách đưa thực phẩm nguồn cung cấp một nhỏ chỉ. แม้จะอยู่อย่างยากลำบากบนเกาะ แต่อันเตียมก็เชื่อว่าสวรรค์จะไม่มีวันทอดทิ้งเขา วันหนึ่งได้มีนกกระเรียนฝูงหนึ่งบินอพยพมาจากทิศตะวันตกและคาบเมล็ดพืชชนิดหนึ่งมาด้วย เมื่อมันส่งเสียงร้อง เมล็ดพืชนั้นก็ร่วงจากปากลงพื้น กลายเป็นเถาคลุมพื้นดินและออกพลกลมสีเขียวขนาดใหญ่มากมาย และเมื่อผ่าครึ่งก็พบเนื้อสีแดงสด รสชาติหวานชื่นใจ อันเตียมไม่รู้จักผลไม้นั้นมาก่อน เลยตั้งชื่อว่า TAÂY QUAÛ** หรือผลไม้จากตะวันตกและได้ปลูกผลไม้นั้นจนเต็มเกาะ จากนั้นก็นำไปแลกกับอาหารและสิ่งอื่นๆ กับชาวประมงที่ผ่านมา จนผลไม้ของเขาเป็นที่พูดถึงในหมู่คนเดินเรือ ในไม่ช้า บรรดาผู้คนก็เริ่มเดินทางมายังเกาะที่อุดมสมบูรณ์แห่งนี้ จากเกาะที่เคยรกร้าง ก็กลายเป็นสถานที่ที่ผู้คนอยากมาตั้งรกราก เมื่อพระเจ้าฮุงเวืองทราบข่าวนี้ก็ดีใจ ที่อันเตียมสามารถเอาชนะความยากลำบากได้ด้วยตนเอง และเห็นว่าที่อันเตียมเคยพูดไว้ว่า สิ่งที่เขามี ล้วนมาจากความสามารถของเขาเองนั้น ก็มีส่วนถูก จึงคืนทรัพย์สินและตำแหน่งให้เขา พระองค์ยังชื่นชมอันเตียมที่ค้บพบผลไม้ใหม่ และใช้ผลไม้ชองอันเตียมในพิธีไหว้บรรพบุรุษ จนกลายมาเป็นธรรมเนียมนับจากนั้นเป็นต้นมา
การแปล กรุณารอสักครู่..
